Vì truyện của hai người này đan xen vào nhau nên mình gộp chung luôn, hơn nữa, hình của hai bạn này cũng không nhiều .
Đây là một mối tình yêu hận lẫn lộn…
Tên: Kì Tiến – 祁进
Môn phái: Thuần Dương quang – 纯阳观
Vị trí: Ngũ đệ tử của Lữ Động Tân
–
Kì Tiến là ngũ đệ tử của Lữ Động Tân, một trong năm Tử hư tử (ảo ảnh tím?)của Thuần Dương. Hắn bộ dạng anh tuấn tiêu sái, tính tình lạnh lùng cao ngạo, lại còn ngang ngược hiếu thắng, nhưng vẫn khiến cho rất nhiều nữ đệ tử và nữ tử trong giang hồ đem lòng ái mộ. Đường Tử Y của Đường môn cũng nằm trong số đó, chỉ trong lần đầu tiên gặp gỡ đã yêu mến Kì Tiến, còn mặt dày vô sỉ tìm người tới cửa làm mối. Kì Tiến ghét nhất là loại nữ nhân thích hư vinh này, cũng chưa bao giờ tin có nhất kiến chung tình (tình yêu sét đánh). lạnh lùng từ chối bà mối, lại còn quay qua châm chọc Đường gia một phen khiến Đường Ngạo Cốt không biết giấu mặt đi đâu, vẫn luôn ôm hận trong lòng.
Kì Tiến vốn là một cô nhi, từ nhỏ yêu thích tập võ, cực kì thích dùng kiếm, trong kiếm lại yêu nhất là ngân kiếm, đối với kiếm thuật quả là như say như túy (say mê). Lòng tràn đầy chí hướng, hy vọng một ngày kia có thể “Học hành văn vũ nghệ, hóa dữ đế vương gia” (học văn học võ để được sánh cùng bậc đế vương). Vì thế hắn trăm phương nghìn kế muốn giành được một chức quan, năm mười lăm tuổi bởi vì kiếm pháp cao cường mà được đại hồng nhân bên người Huyền Tông, đương triều đại hoạn quan Cao Lực Sĩ coi trọng, được tuyển vào trong Thần Sách quân làm luyện tập sinh, năm mười bảy tuổi thì được riêng Cao Lực Sĩ sở dụng làm thiếp thân thị vệ.
Cùng dốc lòng phục vụ cho Cao Lực Sĩ còn có người đứng đầu trong đại nội sát thủ, “Phần hải kiếm” Cơ Biệt Tình, Kì Tiến đối với y từng có ơn cứu mạng, thế nên đối với Kì Tiến y càng thêm ưu ái, phá lệ giúp đỡ, vài lần liều mạng cứu giúp, cũng đề cử hắn làm việc cho Ngự sử Lí Lâm Phủ, về sau hai người lại còn kết hợp tạo thành một tổ hợp sát thủ khiến người trong giang hồ hễ nghe thấy đều bị biến sắc – “Ám tương”.
Cao Lực Sĩ, Lí Lâm Phủ không ngừng giao cho bọn hắn nhiệm vụ giết người diệt trung (trung thần), mà Kì Tiến trẻ tuổi chuyên tâm khiến hắn càng trở nên vượt trội, lương tâm mê muội làm ra rất nhiều việc không giống người. Nhưng rồi hắn đối với việc bị Cao, Lí hai người đem mình trở thành công cụ cảm thấy thập phần bất mãn, bởi vì Kì Tiến cảm thấy làm cho cuộc sống của mình trở nên có giá trị mới là quan trọng nhất.
Lúc này, Cao Lực Sĩ vì muốn lấy lòng Huyền Tông mà nói rằng Thuần Dương có thể luyện chế được thuốc trường sinh bất lão, liên tục phái Kì Tiến đến Thuần Dương đòi thuốc. Sau một thời gian, Kì Tiến ngược lại còn bị cuộc sống đạo sĩ hấp dẫn, lại được Lữ Động Tân cảm hóa, hơn nữa kiếm pháp của Thuần Dương làm hắn dao động, quyết định thay hồn đổi xác. Một lần nữa quay trở lại làm người, liền cùng với đám người Cao, Cơ phân rõ ranh giới, bái Lữ Động Tân làm sư phụ, từ nay về sau một lòng tu đạo luyện kiếm.
Nhưng mười bảy năm trôi qua, Kì Tiến vẫn chưa thể hoàn toán thoát khỏi trói buộc thế tục. Trong tiềm thức hắn là phải làm chuyện gì đó khiến cho người đời phải ca tụng mới không uổng công sống trên cõi đời này. Hơn nữa hắn tính tình hiếu thắng, đối với chính mình hay người khác đều có yêu cầu rất cao, bình thường nói chuyện không đem theo cảm tình, thường khiến người khác hiểu lầm. Trước chuyện tình cảm, Kì Tiến quả thật là một thằng ngốc, hình như ngoại trừ kiếm và sư phụ thì cái gì hắn cũng không để ý.
Trong lòng Kì Tiến vẫn luôn canh cánh hai việc, thứ nhất là Đại sư huynh Tạ Vân Lưu đả thương sư phụ, phản bội Thuần Dương. Năm đó khi Tạ Vân Lưu ra khỏi Thuần Dương thì Kì Tiến còn chưa bái nhập môn đường, nhưng hắn vẫn luôn nghe thấy các sư huynh sư tỷ nói về việc này. Hắn bình sinh rất tôn kính sư phụ Lữ Động Tân, việc Tạ Vân Lưu gây ra năm đó đúng là đại bất kính với sư tôn, từ đó nảy sinh căm ghét với Tạ Vân Lưu, kèm theo ghét luôn nhất mạch đệ tử Kì Tĩnh Hư, ngày thường cũng lộ vẻ xem thường, nói chuyện lạnh lùng trào phúng. Hắn cực kì thống hận những người phản giáo, thế nên ngày sau việc Phương Khinh Nhai và Vũ Trác Thừa phản giáo chạy trốn khiến hắn vô cùng tức giận.Kỳ Tiến tính cách cực kỳ bảo thủ, dễ đi tới cực đoan. Bởi vì thân phận sát thủ của mình năm đó, hắn hết sức thống hận những chuyện đã qua của mình, liền càng thêm ghét ác như, đối mặt ác nhân không hề nương tay chút nào. Lúc nhóm người Lý Vong Sinh ở Luận Kiếm phong cố gắng vãn hồi Tạ Vân Lưu, Kỳ Tiến lại cho rằng Tạ Vân Lưu thập phần ngỗ nghịch, thề phải trừ khử. Không ngờ, Tĩnh Hư đệ tử Lạc Phong vẫn vô cùng kính yêu Tạ Vân Lưu, đỡ được một kiếm trí mạng! Kỳ Tiến mặc dù hối hận, nhưng khó có thể vãn hồi. Ngộ sát Lạc Phong, cũng trở thành một trọng điểm tranh luận lớn về con người Kỳ Tiến.
Thứ hai là sự kiện ám sát một nhà Cốc Vân Thiên. Nguyên lai năm đó Kì Tiến nhận được mệnh lệnh đi ám sát một vị quan nhỏ tên là Cốc Vân Thiên, kết quả đêm đó Cốc quý phủ cả một nhà cao thấp đều phải chịu chung cảnh thàm sát. Ngay lúc đang thanh lí hiện trường, chuẩn bị rút lui, Kì Tiến phát hiện có cá lọt lưới – ấu nữ của Cốc gia Cốc Chi Lam. Lúc ấy Kì Tiến thấy nàng tuổi còn nhỏ, nhất thời cảm thấy không đành lòng, liền giấu nàng đi, sau đó cụng đem người đi theo. Về sau Kì Tiền biết được là bị người lường gạt thì hối hận mãi không thôi. Mà Cốc Chi Lam gặp phải biến cố lớn, một đêm đầu bạc, tiếp theo được cậu ruột là Bùi Nguyên tìm được lưu lại Vạn Hoa cốc, bái làm môn hạ, đi theo Bùi Nguyên học tập y thuật.
Một lần, Kì Tiến ngẫu nhiên viếng thăm Vạn Hoa cốc, gặp lại Cốc Chi Lam. Lúc này nàng đã hơn hai mươi tuổi, tuy rằng một đầu tóc bạc, nhưng vẫn không thể che giấu được gương mặt thanh lệ tuyển mĩ kia. nàng lại thiện lương đơn thuần, cáng khiến cho một kẻ không tin vào nhất kiến chung tình là Kì Tiến phải nhất kiến chung tình. Lúc Kì Tiến biết được thân phận của Cốc Chi Lam, nhất thời không biết làm sao, cảnh tượng năm đó hiện lên ngay trước mắt.
Kỳ Tiến lâm vào trong rối rắm và đau khổ sâu đậm. Mà lúc này, đồng bạn sát thủ năm đó Cơ Biệt Tình tìm tới cửa, hẹn nhau quyết đấu để chấm dứt việc năm đó, nếu Kỳ Tiến thua, hắn phải quay về làm sát thủ một lần nữa. Kỳ Tiến thắng hiểm Cơ Biệt Tình, Cơ Biệt Tình trong lúc không cam lòng, lại đem chân tướng thảm án diệt môn Cốc gia cho Cốc Chi Lam biết! Cốc Chi Lam vô cùng khiếp sợ, tâm loạn như ma. Nàng cần thời gian bình tĩnh lại, Kỳ Tiến đau khổ biểu thị, hắn sẽ một mực ở trên đỉnh Hoa Sơn tuyết trắng xóa, đợi nàng trở lại.
Trong cuộc chiến Thái Nguyên, Kỳ Tiến vốn định mượn tay Tống Sâm Tuyết của Thương Vân tự sát. Tạ Vân Lưu phát hiện, ngăn cản hai người, chặt đi một tay của Kỳ Tiến làm cái giá, chấm dứt mối thù Kỳ Tiến giết Lạc Phong.
–
[2]
Tên: Cốc Chi Lam – 谷之岚
Môn phái: Vạn Hoa cốc – 万花谷
–
Đây, có lẽ là cố sự về một mối tình. Nếu phải, thì nó chính là một đoạn tình yêu vĩnh viễn cũng không thể vượt qua, nếu không phải, như vậy chẳng qua chỉ là cố sự về một nam nhân nỗ lực bồi thường cho một nữ nhân.
Một Thuần Dương cao đồ (học trò giỏi) từ bức màn sát thủ đen kịt đi ra, một Vạn Hoa tân tú (đóa hoa mới) vẫn luôn sống trong bóng ma toàn gia tử vong thảm trạng, một cuộc hành trình đến Trường An đầy sát khí, vạch trần một câu đố kinh thiên, lại chia rẽ một đôi võ lâm giai thoại.
Vào một đêm mười bảy năm trước, trăng mờ, gió lặng, thích hợp tàn sát, Cốc gia vốn luôn an bình bị bao phủ bởi máu tanh nồng nặc. Kì Tiến năm đó, hắc y sát thủ lạnh lùng tàn nhẫn, bởi vì một sai lầm tin vào tin tức giả mà hắn cùng đồng bọn, tạo ra thảm án diệt môn Cốc gia. Thế nhưng, có một ấu nữ của Cốc gia may mắn nhờ vào sự mềm lòng của Kì Tiến mà còn tồn tại.
Mười bảy năm sau, Kì Tiến lọt vào mắt xanh của Lữ Động Tân mà trở thành một Thuần Dương Tử hư tử, nghiễm nhiên đã là tinh anh của chính đạo. Sát khí hắc ám đã trôi qua từ lâu, không hề quay trở lại, tâm linh đã sớm niêm phong lại phần lạnh lùng kia. Thế nhưng, trong một lần ghé thăm Vạn Hoa, một lần nữa gặp lại nàng, ấu nữ đã thoát nạn năm đó. Cảnh tượng đó hình dung ra sao?! Mưa bụi mờ ảo, tàn hoa mênh mông, bạch y trắng thuần, giai nhân xuất hiện, là vui mừng, là ưu tư, là nhíu mi, là mỉm cười, thản nhiên đẹp như tranh vẽ. Bên hàng cây cao sừng sững, một nam tử ngây ngốc dõi theo đứa trẻ mồ coi của Cốc gia đã vong hồn dưới chính lưỡi đao của mình, tất cả tư vị đó, chúng ta không thể nào biết được. Chỉ biết, sau đó không lâu, trên giang hồ lại có thêm một đôi tiên lữ, nam hiệp nữ tú, người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một Cốc Chi Lam thiện lương cùng xinh đẹp đã làm tan chảy băng giá trong lòng một Thuần Dương lăng hư tử (lăng hư: phiến băng trống rỗng), nhưng có lẽ là không thấy được, sâu trong tâm Kì Tiến, chỉ sợ áy náy lại càng nhiều hơn thôi…….
Song tinh phong huyết vũ trong giang hồ hẳn nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho một đôi thần tiên quyến lữ tồn tại, mai phục Trường An, thích khách hắc ám, động bọn khi xưa, chuyện ngày đó Kì Tiến vẫn cố gắng không để Cốc Chi lam biết. Đó là loại kinh hoàng như thế nào, một kẻ thù diệt môn, làm sao có thể tương cứu trong lúc hoạn nạn? Vì áy náy, Kì Tiến giết chết người truyền tin năm đó, muốn đổi lấy một cái quay đầu của người kia, nhưng lại không biết rằng, khi mà mọi sự đã rồi, chẳng cần biết nguyên nhân sâu xa là có tội hay vô tội, vẫn là không cách nào quay lại, huống chi, quá trình tạo nên một kết cục như thế này lại là máu tanh tàn khốc.
Cuối cùng của cuối cùng, khi Cốc Chi Lam nhìn thấy hai cái đầu người thì hờ hững nói: “Việc này chớ nên nhắc lại… Ta hiện tại không muốn thấy hắn, hãy cho ta vài năm……” Đúng vậy, nàng không oán hận, cũng không nói gì đến mãi mãi. Bời vì tình yêu, tình yêu làm cho nữ nhân mù quáng, làm cho nữ nhân yếu ớt, làm cho nữ nhân chất đầy mâu thuẫn, nàng muốn quên, quên đi cừu hận đông đặc trong tim, quên đi điều mà nàng vốn không muốn quên nhất, đơn giản chính là, tình yêu.
Nhiều năm về sau, Cốc Chi Lam vẫn không thể cùng Kì Tiến ở bên nhau. Cho dù Kì Tiến thiên sơn vạn thủy (nghìn nùi vạn sông) làm ra Thiên Sơn Tuyết Liên cũng chẳng bao giờ có thể cứu vớt chuyện đã rồi….. Kì Tiến sau cùng đành phải tịch liêu mà nói, hẹn nàng tại Hoa Sơn thượng đẳng cốc dù là ba năm, năm năm, ba mươi năm, hay năm mươi năm.
Tạo hóa trêu người, mệnh trung (người mà định mệnh sắp đặt) nhất định sẽ có duyên mà không có phận……..
–
Đến thời kỳ An Sử chi loạn, Kỳ Tiến và Cốc Chi Lam gặp lại nhau, không ngờ thiên hạ đại biến. Kỳ Tiến vì đối kháng với Lang Nha quân, bản thân bị trọng thương. Cốc Chi Lam trong lúc thương tâm, chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ của giáo chủ Ngũ Độc Khúc Vân. Nhưng cổ có thể cứu mạng trong tay Khúc Vân, lại có một vị vong tình tán. Cốc Chi Lam im lặng hồi lâu, lựa chọn cứu Kỳ Tiến, cho dù hắn tỉnh lại, cũng không còn nhớ được một nữ tử tên Cốc Chi Lam nữa.
Kỳ Tiến tỉnh lại, trong mơ hồ cảm thấy dường như mình đã quên chuyện gì đó rất quan trọng. Trong tay của hắn, nắm một khối ngọc quyết. Đây cũng là Khúc Vân trong lúc không đành lòng để lại một đường xoay chuyển, nàng nói “Mãn giả vi hoàn, khuyết giả vi quyết” (ý là có người thì tròn, thiếu người thì khuyết, ngọc hoàn là một mảnh ngọc trong, còn ngọc quyết là mảnh ngọc khuyết), để lại chút thiếu sót ngược lại có cơ hội bù đắp. Khúc Vân nói với Kỳ Tiến, có thể cầm quyết này đến Miêu Cương, tìm một nữ tử đang cầm ngọc quyết tương đồng. Thành hoàn hay thành quyết, phải xem tạo hóa của Kỳ Tiến và Cốc Chi Lam.
–
–
–
Chuyển ngữ: Mộc
Tranh: Y Xuy Ngũ Nguyệt
Nguốn: jeongkimchi.wordpress.com
No comments:
Post a Comment