Tuesday, November 8, 2016

[Kiếm Võng 3] Bùi Nguyên – Ước nguyện to lớn trong thiên hạ (Vạn Hoa Cốc)

7:55 AM
Tên: Bùi Nguyên – 裴元 
Môn phái: Vạn Hoa cốc – 万花谷
Vị trí: Đại đệ tử
[1]
Đại đệ tử của Dược vương Tôn Tư Đồ, Bùi Nguyên là đại sư huynh hướng dẫn người mới nhập môn trong Vạn Hoa cốc, bị người trong giang hồ gọi là “Hoạt nhân bất y” (người còn sống thì không chữa), thật ra lại là một kẻ sợ phiền phức, mãnh liệt yêu thích thanh tĩnh, cho nên mới hy vọng người đến “đã chết” rồi mới hẵng tìm hắn chữa trị, đừng tùy tiện đến quấy rầy cuộc sống của hắn.
[2]
Bùi Nguyên ngày thường tuấn lãng bất phàm, nho nhã phong lưu, được nhiều nữ đệ tử trong cốc yêu quý. Y thuật cao tuyệt, Vạn Hoa cốc trừ Tôn Tư Mạc thì không có người nào sánh bằng hắn. Bùi Nguyên cho rằng Vạn Hoa cốc là nơi tìm kiếm cảnh giới cao nhất của y thuật, ốm đau vụn vặt đã có thầy thuốc bình thường lo liệu, không cần người nào cũng đến xin chữa trị, Vạn Hoa không thể cắt đứt sinh lộ của y giả trong thiên hạ. Một vài giang hồ nhân sĩ cần Bùi Nguyên chữa trị nhưng bị hắn cự tuyệt đuổi ra khỏi cửa tặng hắn một danh hiệu, gọi là “Hoạt nhân bất y”. Nhưng tình cảm mà Bùi Nguyên ôm ấp trong đó há lại để thường nhân có khả năng lĩnh hội.
Bùi Nguyên có một người cháu gái bên ngoại là Cốc Chi Lam. Cốc Chi Lam năm năm tuổi, trong phủ từ trên xuống dưới đều bị Lăng Tuyết các “Trường An cổ y” giết người diệt khẩu toàn bộ, lúc ấy Cốc Chi Lam may mắn thoát khỏi nạn này, sau đó một đêm đầu bạc. Về sau Bùi Nguyên đem nàng tiếp nhập Vạn Hoa cốc nuôi nấng, cho nàng bái làm môn đệ của Vạn Hoa, trăm phương ngàn kế tím kiếm phương pháp biến tóc bạc thành đen cho nàng. Cốc Chi Lam sau này cùng một trong năm “Tử hư tử” của Thuần Dương là Kì Tiến cảm mến nhau, mà Kì Tiến lại chính là sát thủ năm đó diệt môn cốc gia. (Hai bạn này sau này sẽ có cố sự riêng)
6aa3df83gw1enbpfondjpj20zg0j512r
Bùi Nguyên và cháu gái Cốc Chi Lam
Sau Thuần Dương chưởng giáo Lý Vong Sinh phát thư mời đến Thiếu Lâm, Thiên Sách, Thất Tú và Vạn Hoa tứ đại môn phái, thỉnh cầu mỗi môn đều tự phái ra một một môn nhân, tùy thời đi trước đột nhập vào di tích cung điện Thần Vũ trên đảo cùng Tạ Vân Lưu hội họp, để làm chứng. Bùi Nguyên lấy thân phận nhân chứng của Vạn Hoa nhất phái đi trước.
Bùi Nguyên vốn xuất thân gia cảnh không tồi, nhưng gia tộc bởi lúc trước vì Tiếu dược nhân cùng người khác đấu độc mà vô tội bị cuốn vào, khiến cho người nhà Bùi Nguyên tất cả đều bị nhiễm độc mà chết. Bùi Nguyên không biết là bị hạ độc, những tưởng do ôn dịch gây nên, về sau còn cố tình lập chí học y cứu người trong thiên hạ, đi khắp nơi bái sư học nghệ, có không ít sư phụ, hầu như trở thành một tuyển tập nhiều trường phái dài dằng dặc.
Y thuật của Bùi Nguyên về sau đạt thành thì làm nghề y cứu người, bắt đầu cảm thấy được bản thân lợi hại, nhưng dần dần trong lòng nảy sinh nghi hoặc, bởi vì mình có thể trị không ít bệnh, chính là vẫn trị không hết người trong thiên hạ. Bùi Nguyên khi đó tuổi hãy còn trẻ, đối với y thuật ở phương diện nào đó có thể nói là thiên tài, mang trên người ước nguyện to lớn chữa trị cho người trong thiên hạ, nhưng cũng bởi vậy mà lâm vào bế tắc không thể trị hết người trong thiên hạ.
Sau đó Bùi Nguyên lại nghĩ nếu mỗi người đều có thể học được y thuật, thì tất có thể tự chữa cho mình. Vì thế hành tẩu tứ phương truyền thụ y thuật. Nhưng lúc đi liền gặp phải khốn cảnh. Bùi Nguyên xuất thân gia cảnh tốt, nên nghĩ dân chúng bình thường cũng giống hắn đọc đủ thứ thi thư, trên thực tế thì rất nhiều người còn không biết chữ, không có nền tảng y học, cho nên truyền thụ y thuật gặp phải khó khăn.
Ngay lúc Bùi Nguyên nản lòng thoái chí hết sức, hắn gặp được một người đủ để ảnh hưởng đến hắn cả đời, chính là Tôn Tư Mạc.
Tôn Tư Mạc lớn tuổi, kiến thức rộng rãi, lại từng trải nhân sinh, việc đã thấy qua cũng rất nhiều. Cho nên khuyên Bùi Nguyên, nói với hắn tuy rằng hiện tại không phải ở nơi nào mọi người cũng đều có y thuật, nhưng chưa hẳn về sau không thể. Mười năm không thể thì một trăm năm, một trăm không thể thì một ngàn năm, nhất định sẽ có một ngày dân chúng không còn vì bệnh tật mà khổ sở nữa. Tôn Tư Mạc lại nói tiếp, cho nên chúng ta hiện tại làm thầy thuốc, trừ bỏ trị bệnh cứu người còn có một trách nhiệm chính là đem y thuật truyền thừa về sau, như vậy y thuật mới có thể tiến bộ phát triển.
Bùi Nguyên bởi lĩnh ngộ này mà sau đó quyết ý đi theo Tôn Tư Mạc, phát triển y thuật.
6aa3df83gw1emol0vic7wj20gj0syk35
Bùi Nguyên và các sư đệ muội
Mới đầu Bùi Nguyên là y giả nhân tâm (tâm của thầy thuốc đặt trên người dân), đi khắp nơi trị bệnh, cho nên thanh danh là ở bên ngoài. Chính bởi vì đi theo Tôn Tư Mạc mà Bùi Nguyên vẫn chưa nhập nghề y. Về sau Tôn Tư Mạc thế nào cũng không trị bệnh cho người khác, toàn tâm toàn ý đặt vào việc biên soạn y thư, Bùi Nguyên thì lại phụ trách việc đi tìm thầy thuốc cùng nghề tra hỏi tư liệu. Tuy rằng Tôn Tư Mạc cùng Bùi Nguyên nỗ lực nhiều mặt, nhưng lúc ấy người muốn bảo mật tay nghề y thuật cũng không ít. Hơn nữa Bùi Nguyên y thuật không tồi, lại lo lắng cho dân nghèo, không khai dược bậy bạ, cơ hồ lúc ấy là chống lại tất cả các thầy thuốc. Có thể nói có một thầy thuốc tốt như Bùi Nguyên, chính là chặt đứt tài lộ hành nghề sinh sống của những thầy thuốc khác.
Nhưng Bùi Nguyên còn có ước nguyện to lớn là truyền thừa y thuật. Để có thể hoàn thành y thư, Bùi Nguyên đã thề với những thầy thuốc kia, chỉ cần mọi người có thể trả lời những nghi hoặc của hắn, hoàn thiện y thư, hắn nguyện ý từ nay về sau hễ người nếu còn sống thì sẽ không trị.
Chuyển ngữ: Mộc
Tranh: Y Xuy Ngũ Nguyệt
Nguồn: jeongkimchi.wordpress.com

No comments:

Post a Comment